top of page
Writer's pictureNNAdmin NGƯỚC Organization

| MƯA RÀO |

Những ngày mưa qua đi để lại cho trời đất sự xanh tươi và rạng ngời, khiến người ta tưởng rằng hạ về trong veo là mùa của tình yêu nảy nở sau xuân kia chơm chớm. Nhưng liệu có phải không khi tình yêu vốn chỉ là một chặng đường dài mà con người cứ miệt mài đi quên cả thứ mùa, thứ vật.


Trời âm u, cái sức hút của tình yêu đôi khi khiến con người mắc kẹt trong mộng tưởng của mình. Yêu chính là làm những việc bản thân nói sẽ không làm nhưng lại can tâm tình nguyện. Để khi nhìn lại, phải tự đặt ra câu hỏi: “Vì tình yêu, con người có thể đi xa đến đâu?" Phải chăng, phía sau tội ác mà người đời ghê sợ là một tâm hồn khao khát được yêu và đem đến hạnh phúc cho người mình yêu? Liệu những thay đổi, hy sinh vì tình yêu đến cuối có thực sự khiến ta thanh thản và hạnh phúc?


Tí tách,... Rào,... chậm rãi rồi lại mãnh liệt. Cảm xúc khi yêu như mưa mùa hạ, nhẹ nhàng từng chút mà cũng thật dào dạt và mạnh mẽ. Con người có mấy ai duy trì được một đồ thị cảm xúc bằng phẳng khi yêu, bởi có lẽ nếu thật vậy thì mưa này đã chẳng phải mưa mùa hạ, tình này cũng không thể coi là tình yêu.


Mưa dần thấm lâu, say tình cũng như một thời tắm mưa, đượm đầy những ngây ngô trong trẻo, nhưng cũng có khi là “chất gột rửa” cho những tâm hồn đang lạc lối. Bởi lẽ con người dũng cảm hơn khi nhận ra sự thật rằng họ được yêu thương. Hơn cả vậy, khi tình yêu đủ lớn, định kiến khó mà ngăn cản chúng ta sống thật với tình yêu. Đứng giữa những trói buộc vô hình vốn có của cuộc đời, có những người chọn sống đúng với trái tim và bản ngã của mình, được can đảm yêu, được chấp nhận và thể hiện tình yêu của mình, nhưng cũng có nhiều người lại dành cả cuộc đời để sống và yêu cho kỳ vọng của một ai đó chẳng phải chính mình.


Tạnh. Tôi chợt nhận ra ngày nay người ta “tạnh” tâm hơn trước kia. Thế giới xung quanh dường như chẳng còn phong phú mà chỉ xoay quanh chính mình, tấm lòng cũng bớt cởi mở trước sự sôi sục mãnh liệt của tình yêu. Là con người đang sợ yêu hay đang sợ bản thân trầy xước, quên đi tình yêu là thứ gia vị cân bằng những mảng sáng tối đan xen trong cuộc sống, chứ nào phải cát bụi phù du mà bám víu lấy cô đơn.


Sẽ chẳng có gì đáng nói khi tình yêu cũng tuân theo quy luật vận hành của cuộc sống: “cho và nhận", song, con người đòi hỏi nhiều hơn chữ “nhận” và chấp nhận nhiều hơn chữ “cho”. Vậy nên tình yêu luôn mang trong mình một điều gì đó bí ẩn và khó lường trước năng lực và sự can đảm của con người. Chúng ta nhận ra rằng yêu không chỉ dừng lại ở việc dành tình cảm cho nhau, mà hơn thế là sự chân thành, mong muốn đối phương hạnh phúc bằng mọi giá, nhưng cái giá ấy đôi khi là quá xa xỉ và đau đớn đến mức chính chúng ta khi nhìn lại cũng khó lòng cảm thông. Như cách ta yêu mùa hạ, có bao giờ ta mong hạ bớt cái nóng nắng oi ả, mà chỉ mong có cơn mưa rào ghé tới, dù chỉ trong chớp mắt.


Hướng mắt lên bầu trời đã tản hết mây đen ngoài kia, mưa thôi nặng hạt và nắng đương lấp ló, tôi cảm nhận được cả mảng trời nắng lẫn mây đen trong tim, để mong rằng đến với tình yêu không lo sợ, không hối tiếc.


----------------------------------------------------------

🇺🇸

Rainy days have passed, leaving the sky and ground fresh and radiant, making people think that the clear summer is the season of love that blooms after the budding spring. But is it true if love is just a long way that people keep going and forgetting?


Clouded sky, the attraction of love sometimes makes people stuck in their fantasies. Love is about doing what you say you won't but volunteering yourself. Then when looking back, we have to ask ourselves: "How far can people go for love?" Is it possible that behind the crime that everyone has to be frightened of is a soul that thirsts for being loved and bringing happiness to the lover? Will the changes and sacrifices for love in the end really make us feel peaceful and happy?


Drip drop,... slowly then intensely. The emotions of love are like summer rain, gentle but also so overflowing and strong. Not everyone in love has the ability to maintain a flat emotional graph, because, perhaps if it is true, this rain would not have been summer rain, and this kind of feeling could not be considered love.


Small rain lays great dust, lovesick is like the moment of showering in the rain, full of pure innocence, but also sometimes becomes a "cleansing agent" for lost souls. Because people are braver when they realize the fact that they are loved. More than that, when love is big enough, prejudice hardly prevents us from being ourselves in love. Standing in the midst of life's inherent invisible bonds, there are people who choose to stay true to their hearts and egos, and have the courage to love, be accepted and express their love, but there are also many people who spend a lifetime living and loving to follow the expectations of someone else that are not themselves.


Rain stops. I suddenly realized that people today are more "calm" than before. The world around seems to be no longer abundant but only revolves around oneself, the heart is also less open to the intense and boiling of love. Are people afraid of love or just scratching themselves, forgetting that love is the spice that balances the interwoven light and dark patches in life, not the ephemeral dust? Then why do they cling to loneliness?


It would be nothing to mention when love also follows the operating law of life: "give and take", but people require more than "receive" and accept more than "give". Love always carries something mysterious and unpredictable with human energy and courage. We realize that love doesn't just give feelings to each other, but more than sincerity. Wishing the other person happiness at all costs, but that price is sometimes so expensive and painful that even when we look back, it's hard for us to sympathize. Like the way we cherish our summer, we barely wish to cool down the sweltering heat, but just hope for a shower to come, even if it's only for a moment.


Looking up at the sky that all the dark clouds have dispersed outside, the heavy rain has stopped and the sun is shining, I can feel both the golden sun and the dark clouds in my heart, willing to come to love without fear, without regrets.

--------------------------------------------------

Trân trọng cảm ơn các NGƯỚC NGẦU:

Content Creator: Quỳnh Chi

Designer: Khánh Linh

--------------------------------------------------

SỰ KIỆN SONG SONG:

1, NGƯỚC KEY INITIATIVES | ENVIRONMENTAL WORKSHOP "HEAL YOURSELF TO HEAL THE WORLD"

- Thời gian: 9:00 - 11:00 AM 24/07/2022 (Chủ Nhật)

2, LOOKUP Model Project | MỞ ĐƠN ĐĂNG KÝ LOOKUP CALLER

- Thông tin mở đơn đăng ký LOOKUP Caller: bit.ly/lookupcaller

- Thời gian: không thời hạn

-------------------------------------------------

NGƯỚC - YOUTH LOOK UP!

Email: youthlookup@nguoc.org




30 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page